tĩnh lặng

tĩnh lặng

30/9/15

306. Tàn thu


cũng có lần tôi muốn gặp lại người
chẳng để làm chi
chỉ đứng từ xa mà ngắm
rồi hỏi thầm
buổi tàn thu năm ấy
người có bao giờ
nhớ tôi không?

có một lần
tôi tưởng tượng đêm trăng
người cùng tôi dạo trên bờ biển vắng
không nói gì
chỉ nghiêng tai nghe biển lặng
tôi đã dặn rồi
biển có nói giùm tôi?

gương mặt người
giờ quá đỗi xa xôi
tôi chẳng còn nhớ được gì
những đường nét cũ
chỉ còn cái tên lẫn vào ký ức
mà đã chắc gì
là tên người ta!

có một lần tôi hát bản tình ca
muốn dành tặng người nhưng đành lỗi nhịp
từ đó
tôi chỉ hát một mình trong căn phòng nhỏ
không trống không đàn không cả người nghe...

bao thu rồi
lòng vẫn níu thu xưa
tay vẫn với về miền thu xa ấy
lòng vẫn tự hỏi thầm
một ngày nào còn thấy
dáng thu gầy...

trời đã sắp sang đông!



11 nhận xét:

  1. cũng có lần người về chốn ấy
    bước loanh quanh bờ giậu kín rào
    tường nhà xưa cửa đóng cả tầng cao
    gọi khản cổ,còn người thì mãi hát
    cố khỏa lấp tiếng gọi vọng vào....
    rồi đứng lặng,một mình tự hỏi
    nếu gặp nhau có còn nhớ ra xưa
    hay đã quên cả tên cùng mặt mũi
    thôi thì thôi,thà một mình lầm lũi
    hơn nhìn nhau mà xa lạ bủa vây lòng
    người xưa ơi,thôi thế đã mất tong.....

    Một buổi chiều nhiều vui G nhé !

    Trả lờiXóa
  2. Ui ui... chị mình nhớ tới người xưa nè. Một bài thơ thật hay, da diết và đúng là ký ức chẳng bao giờ chịu ngủ yên.

    Trả lờiXóa
  3. Giáo tui hôm nay tâm trạng dữ nha. Mùa thu có nhỡ xa rồi, thì mùa thu cũng đến. Mùa thu còn đó, quan trọng là ai có còn nhớ một thu xưa.
    Nếu có còn nhớ một thu xưa
    Chắc hẳn nắng sẽ vàng hơn trước

    Trả lờiXóa
  4. về bên này, đọc thơ, thấy lòng tĩnh lặng và nhẹ nhàng hơn nhiều, Giáo nhỉ? Kỷ niệm cứ miên man, và người ta nhận ra rằng ký ức luôn là một phần đời mãi k thể phai nhạt

    Trả lờiXóa
  5. Tại vì nhờ biển nói giùm
    Nên chi thu níu lặng thầm đông sang ...

    Trả lờiXóa
  6. Sao lại dấu nỗi nhớ
    Vào tận cùng trái tim ?
    Sao không để nằm im
    Mà cứ hoài trăn trở ?

    Nỗi nhớ như hơi thở
    Lãng đãng như sương mai
    Tình nhớ như bóng ai
    Nhẹ nhàng theo làn gió

    Nỗi nhớ ngày xưa đó
    Thoảng như một giấc mơ
    Xem như sự tình cờ
    Khỏi hoài công lưu giữ

    Xin tìm trong con chữ
    Xoá hình bóng người xưa
    Gửi theo làn gió đưa
    Vào trời Thu xanh mát

    Chiều nay nghe gió hát
    Có nỗi nhớ dịu êm
    Có tình nhớ êm đềm
    Cho lòng em dịu mát

    ( Hoạ thơ con cóc cùng Giáo đê .... He he he )

    Trả lờiXóa
  7. Đọc bài thơ này, thêm một cảm nhận mới về người bạn thân thiết mà Ngọc gắn bó từ ngày còn Yahoo blog. Bên cạnh một giáo làng sắc sảo thông minh, am hiểu nhiều việc đời việc đạo, Ngọc gặp ở đây một Giáo Làng thầm lặng trong miên man kí ức..
    bao thu rồi
    lòng vẫn níu thu xưa
    tay vẫn với về miền thu xa ấy
    lòng vẫn tự hỏi thầm
    một ngày nào còn thấy
    dáng thu gầy...
    .
    trời đã sắp sang đông!
    Mùa thu cũ vẫn còn hoài man mác trong nỗi nhớ niềm thương..và hình như, về vụ này, có chút gì hao hao giống mình thì phải, Giáo thấy không?

    Trả lờiXóa
  8. Ảnh thu vàng đẹp cùng bài thơ có hồn, sâu lắng, hoài niệm, hay lắm. Thăm người bạn mới !

    Trả lờiXóa
  9. Chưa gì đã vội tàn thu!
    Nhớ ngày hôm nọ, cà phê (với) Lục Bình
    Bây giờ mưa sắp nhả đông
    Người nơi Phan Rí (!), kẻ còn bên sông

    Hihi...

    Trả lờiXóa
  10. bài thơ hay nè ..khoẻ không g ui

    Trả lờiXóa
  11. Trời cao vời vợi áng mây bồng
    Phiêu bạt nơi nào ánh nắng trong
    Ngắm chiếc lá vàng thu chữa đến
    Nhìn chồi xanh biếc sắp sang đông
    Xuân thì mấy bận chao mày liễu
    Cuối hạ bao lần nhạt má hồng
    Thổi khắp bốn phương cơn gió lạnh
    Ngày xưa có thể trở về không

    Trả lờiXóa

- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]