Có những ngày, niềm vui theo tiếng chim trên tán xoài già len lỏi vào căn phòng còn tối mờ, có cô chủ đang nửa thức nửa ngủ, lim dim tận hưởng cái thú ngủ nướng buổi sáng... Những ngày tôi bắt gặp niềm vui không danh tính đó, tôi chỉ thích ở lì trong phòng, vừa làm công việc lặt vặt vừa nghe một đĩa nhạc có giai điệu rộn rã, vui tươi, flamenco chẳng hạn, và từ chối những lời mời mọc đi ăn sáng hoặc cafe của bạn bè. Niềm vui bất chợt nhẹ nhàng đó khiến tôi không muốn mở miệng trò chuyện với một ai, có lên mạng cũng chỉ rảo một vòng đọc tin, đọc bài của các bạn nhưng không viết còm cho ai cả, vì viết cũng là một cách trò chuyện.
Tôi bình yên ngồi đan từng mối chỉ len để làm cho xong cái khăn, cái nón, bình yên đọc cho hết một tờ tạp chí, và thong thả nấu bữa ăn cho riêng mình, trong sự tĩnh lặng của tâm hồn, bất kể tiếng lao xao ngoài kia...
Nếu các bạn tôi có những ngày ăn chay niệm Phật trong tháng, thì tôi cũng có những ngày chay tịnh của riêng tôi, những ngày tuyệt đối yên bình mà tôi không hề muốn chia sẻ với bất kỳ ai, những ngày tôi thấy... yêu bản thân mình! Đó có phải là vị kỷ không, điều mọi người hay lên án, chê trách? Nhưng nếu không biết yêu bản thân mình, thì làm sao ta có thể hết lòng yêu người khác? Chỉ có điều phải biết... gia giảm, y như nêm nếm thức ăn vậy, lỡ quá tay thì lúc nào cũng có hậu quả đi kèm, phải không các bạn?
Tôi bình yên ngồi đan từng mối chỉ len để làm cho xong cái khăn, cái nón, bình yên đọc cho hết một tờ tạp chí, và thong thả nấu bữa ăn cho riêng mình, trong sự tĩnh lặng của tâm hồn, bất kể tiếng lao xao ngoài kia...
Nếu các bạn tôi có những ngày ăn chay niệm Phật trong tháng, thì tôi cũng có những ngày chay tịnh của riêng tôi, những ngày tuyệt đối yên bình mà tôi không hề muốn chia sẻ với bất kỳ ai, những ngày tôi thấy... yêu bản thân mình! Đó có phải là vị kỷ không, điều mọi người hay lên án, chê trách? Nhưng nếu không biết yêu bản thân mình, thì làm sao ta có thể hết lòng yêu người khác? Chỉ có điều phải biết... gia giảm, y như nêm nếm thức ăn vậy, lỡ quá tay thì lúc nào cũng có hậu quả đi kèm, phải không các bạn?