Những sáng, những trưa, cô lại được nghe tiếng gà xao xác ở cái nhà giáp ranh sân sau.
Tiếng chú gà trống chững chạc gáy vang lúc sáng sớm thay cho chuông báo thức. Còn lơ mơ mắt nhắm mắt mở, cô tưởng như mình đang ở trong sân nhà nội lúc nhỏ, với một bầy gà lúc nào cũng quẩn chân đòi ăn khi có người bước ra vườn dừa. Cô nghe lại tiếng tróc lưỡi gọi bầy gà của ông khi chúng mãi mê đào bới mấy con trùn dưới gốc dừa. Nghe thấy cả bầy nháo nhác tranh ăn với đủ mọi âm thanh phát ra từ cái cổ họng nhỏ xíu của chúng. Có lần cô cháu nhỏ hỏi nội: Sao cái cổ nó nhỏ mà nó kêu to dữ vậy nội? Ông nội ngẩn ra nhìn cháu, rồi giải thích: Chắc tại trong cổ nó có một cái kèn nhỏ đó cháu.(?). Vậy là nhỏ cháu cứ đinh ninh trong cổ gà có cái kèn mãi sau này, khi thấy ba mổ gà mới biết... :)
Rồi tiếng gà nhảy ổ cục tác vang rân. Không hiểu sao gà mái đẻ trứng cục tác đã đành, cái anh chàng gà trống lại cục tác theo là sao ta? Lũ gà con cũng liếp nhiếp suốt ngày, như con nít làm nũng với mẹ...
Cứ thế, sáng trưa chiều của cô là âm thanh của lũ gà vây quanh, không có tiếng người, chỉ trừ khi cô vào trong phố chợ.
Và quanh cô là bình yên, gần như tuyệt đối!
Cứ thế, sáng trưa chiều của cô là âm thanh của lũ gà vây quanh, không có tiếng người, chỉ trừ khi cô vào trong phố chợ.
Và quanh cô là bình yên, gần như tuyệt đối!