tĩnh lặng

tĩnh lặng

30/10/13

104. cây chổi chà quê tôi



Ở quê tôi, cứ chỗ nào có một chút đất chưa phải là sở hữu của ai, thì cây chổi chà có mặt nơi đó, có khi chia nhau cùng bạn xương rồng bàn chải và những bụi bồn bồn.

Tôi thích nhất những vạt cây chổi chà ôm viền hai bên con đường đất nhỏ dẫn ra biển, một đường viền duyên dáng cho rừng dương tít tắp...




Hoa chổi chà chỉ nở rộ khi nắng lên, trời u ám là "em" ủ rũ lắm. Những cái bông nhỏ xíu, nhìn xa chỉ là những chấm nhỏ vàng nhạt rung rinh, rung rinh trong nắng sớm, nghiêng đầu nghẹo cổ, yểu điệu làm duyên như muốn nói "Dù gì tui cũng là hoa mừ!"




Ngó vậy mà cái cây nhỏ bé hoang dại ấy có ích lắm đó. Người nghèo quê tôi vẫn kiếm thêm thu nhập nhờ việc làm chổi từ những cành cây mỏng manh ấy. Chổi chà dùng quét sân vườn, lại rẻ nên trở thành vật không thể thiếu trong sân nhà. Ngoài ra, lá của nó còn được nấu thành dầu tràm, dùng được cả cho trẻ sơ sinh nhờ mùi thơm dịu nhẹ, không làm bỏng da khi dùng thoa đau bụng, cảm hàn. Có người còn hái chổi chà nấu lá xông cùng với lá sả trị cảm cúm...

                                       
                                                      (ảnh của Mai Thành Dũng)

Còn riêng tôi thì bông chổi chà là "Bó Hoa Tình Bạn" mãi mãi không tàn phai héo úa bao giờ...

26/10/13

103. nhớ về một loài hoa



Năm học cuối cấp ba trường tỉnh, nhà trường mở Hội thi Văn nghệ kỷ niệm 60 năm thành lập trường. Cô giáo chủ nhiệm bảo tôi chuẩn bị một bài hát để đăng ký thi đơn ca. Cô chọn luôn cho tôi bài hát về một loài hoa tím mà cô rất thích và đêm nào cũng bắt tôi tới nhà cô để tập dượt với một anh bạn cùng lớp đàn rất hay.

22/10/13

102. bữa say ghé chùa Ông Hội An


Tác giả:    HOÀNG LỘC


Quan Vân Trường mặt đỏ cũng thành danh
ta đỏ mặt hơn ông, đời lại hỏng
ông cốt cách quỳnh tương, ta hồ đồ rượu dỏm
cuộc trăm năm đã đến thế - hoang tàn

18/10/13

101. THE LEGACY - Món quà thừa kế

Tác giả:      Virginia Woolf

"Tặng Sissy Miller." Gilbert Clandon cầm lên một món đồ trang sức bằng ngọc nằm trong đống nhẫn và những món trang sức khác trên cái bàn nhỏ trong phòng khách của vợ ông, đọc hàng chữ: "Tặng Sissy Miller, với tình yêu của tôi."

15/10/13

100. trong tâm bão...



Từ tối qua đến sáng nay, nghe báo bão liên tục trên các phương tiện truyền thông. Sáng vào FB nhìn những tấm ảnh ghi vội của người bạn ở Đà Nẵng, tâm bão, đã thấy sợ hãi. Trưa nay coi một phóng sự ảnh về bão trên TV, mới thấy hết mức độ kinh hoàng của cơn bão dữ!

12/10/13

99. lỗi của sự hoàn hảo



Chắc rằng ai cũng thích sự hoàn hảo, dĩ nhiên cũng có ngoại lệ. Và đã là ngoại lệ thì bao giờ cũng là thiểu số!

Chị là một ngoại lệ, thậm chí là một ngoại lệ cực đoan. Chị bảo cái chị ghét nhất trên đời là sự hoàn hảo!? Tôi ngỡ ngàng nhìn chị. Đôi mắt vẫn còn khá đẹp của chị mở to đầy xác quyết, cặp môi mím lại không khoan nhượng, và cái hất đầu dứt khoát... Tôi không dám cãi và cũng không muốn tranh cãi với những biểu hiện hừng hực quyết thắng như vậy. Tốt nhất là né, lãng đi để rồi sẽ trở lại vấn đề khi "đối phương" không phòng bị...

9/10/13

98. mạn


chưa đi
đã mỏi bước chân

chưa đêm
đã thấy
tần ngần chiêm bao

chưa thương
lòng bỗng hanh hao

chưa chiều
đã vội 
lao xao cánh cò





8/10/13

97. Vĩnh biệt một thời đại



  Tác giả:   Phạm Thị Hoài


Ông là đại diện cuối cùng của một thế hệ mà chúng ta chỉ còn gặp lại trên những trang hồi kí, Thế hệ Vàng của cuộc Cách mạng Giải phóng Dân tộc, trong sáng, lãng mạn, tràn đầy lí tưởng. Qua mỗi thế hệ đến sau, vàng dần biến thành đồng thau và thế hệ hiện đang lãnh đạo đất nước này trông không khác gì đất sét. Người ta thương tiếc ông như rỏ nước mắt cho những phẩm chất đẹp đẽ cũng theo ông về bên kia, để lại bên này một thế giới chân không về giá trị.