Tôi mê đọc từ lúc mới... ba tuổi, được ông nội bày cách ráp vần từ tờ báo ông đọc mỗi ngày. Từ đó, ngày nào tôi cũng bập bẹ đọc những cái tít lớn trên báo cho ông nghe. Nội rất khoái, khoe với mấy ông bạn già cô cháu gái còn nhỏ xíu mà biết đọc báo!
Lớn lên, tôi như... cuồng chữ! Cứ cái gì có chữ là đọc. Đang quét nhà mà thấy một mẩu giấy có chữ là liệng chổi ngồi đọc cho hết. Một lần bị má cho ăn đòn cũng vì cái tật buồn cười đó, và vô số những lần ăn đòn khác vì cái tội mê đọc làm cháy khét nồi cơm, giữ em cùng quyển sách, để em bò vào nhà hàng xóm không hay làm cả nhà chạy tìm táo tác, chui vào mùng đọc sách với cây đèn hột vịt leo lét tới sáng, hậu quả nhãn tiền là đôi mắt cận thuộc loại... tiền bối!
Lớn thêm chút nữa, trong khi các bạn mơ làm bác sĩ, kỹ sư, tôi mơ làm trong thư viện hoặc làm chủ một quán sách nhỏ. Cho đến bây giờ, tôi vẫn cứ mơ được quản lý một tiệm cafe-sách, được đón tiếp khách mê sách đủ các lứa tuổi, trong một không gian nhỏ xinh, gọn gàng do mình thiết kế, được bao vây tứ bề là những kệ sách với hàng hàng lớp lớp những quyển sách thơm mùi giấy mới, những trang bìa tao nhã...
Ước mơ đó với người khác có vẻ bình thường thôi nhưng với riêng mình là cả một vấn đề, có lẽ phải đợi... trúng số! hic...
Nhưng ai cấm mình mơ ước chứ, vì đâu có phải trả tiền cho một ước mơ. Vậy thì cứ mơ đi, cho đến ngày... tận thế! hehe...
Em tem vàng nhà chị iu buổi sáng nha. hí hí
Trả lờiXóaThấy Tám nhà mình lật đật dành tem zàng mà tức cười quá đi! Phải chi zàng thiệt cho tui có tiền mở quán sách! hic...
Xóavàng thiệt thì ú cỡ em k lăn qua dành mối nỗi đâu chị iu ui ! há há
XóaEm thì k kháo đọc đâu, em khoái coi hình hơn. Nhưng từ hồi làm quen với blog, em hay đọc, mà toàn đọc bài của bạn bè chia sẻ thui hà. chứ sách là chẳng bao giờ mua đâu. hì hì
Trả lờiXóaEm có quen 1 chú. Chú tiếng Anh, Pháp, Hoa là thuộc hàng sư phụ, nói viết lưu loát. Chị bei6t1 chú đang làm gì k ? Sáng sáng chú ra sạp báo nhỏ ở góc d0ường Văn Cao và ... đường gì quên mất tên rùi ( ở Đà Nẵng ) bán sạp báo kiêm sách cũ. Nhà chú là kho sách cũ, có những cuốn thuộc hàng quý hiếm tìm k ra hiện nay á chị. Khách của chú cũng đu mọi thnàh phần. Gặp đc người ham sách, hiểu biết, là chú... tám cả ngày cũng đc á. hì hì
Em nghĩ, chị và chú mà có duyên gặp nhau, chắc hợp nhau ghê lắm. hì hì
Hình như Tám gặp chú ở Đà Nẵng rồi phải ko? Giáo nghe Tám nhắc chú í một lần rồi. Phải chi cái kế hoạch đi miền Trung của Giáo thực hiện được thì Giáo đã có cơ hội gặp được chú rồi, mà chắc Giáo kiu bằng anh thui! hehe...
Xóađúng rùi á chị, hồi em đi Đà Nẵng, chú lo phòng khách sạn cho em á. Em vừa tới khách sạn là chú tới lun á. Nhiệt tình mà thương lắm chị iu. Chị mà gặp là chị quý liền hà. Em kêu chú, chị kêu anh thui. vì chắc vợ chú lớn hơn chị chừng vài tuổi chứ mấy. chú thì lớn thiệt. chắc lớn hơn chú Bu chút ít. hì hì
XóaChừng nào chú í vào SG chơi thì nhắn cho Giáo với nhe! nếu có dịp gặp người tốt thì hay quá!
XóaChừng nào Giáo mở được cái cà phê sách thì nhớ kiu tui, có thể cộng tác được, sách của tui bảo đảm sẽ rù quến được khối cha già đến uống cà phê, hì hì!
Trả lờiXóaChỉ sợ mấy gia này kêu có cái đen nhỏ rồi ngồi suốt từ sáng tới chiều đọc sách thì lỗ to.
Giáo mở cafe-sách ở PT thì bác Phạm có chịu đem tủ sách quý ra góp sức ngày khai trương ko? Giáo có mở tiệm sách cũng ko nặng kinh doanh lời lãi đâu mà! Nếu có lời càng tốt, còn ko cứ coi như tiệm mình là một thư viện nhỏ cho mọi người vào đọc tha hồ, 1 cái đen nóng ngồi suốt từ sáng đến chiều càng tốt, khuyến mãi... chục bình trà ngon lun! hehe...
XóaCái ni G viết lần hai nhe!
Trả lờiXóaLC cũng thèm sách. Có là ngấu nghiến. K có thì đọc trên mạng.
Mong cho G trungd số để thực hiện ước mơ. Còn LC đang nhen nhóm điều đó bằng sự sẻ chia của bạn bè á
LC nhắc Giáo mới nhớ mày mạy rằng hình như mình đã viết đề tài sách một lần rồi mà ko biết nó nằm chỗ mô để lục lại coi thử nữa, hehe...
XóaChừng nào Giáo trúng số mở tiệm LC với Nhỏ nhớ vô chơi ngày khai trương, mặc áo dài thiệt là đẹp, tiếp khách giùm Giáo nhe! Mà tụi mình mở luôn cái off ngày đó coi bộ hay à nhe LC!
Mình cũng có người anh tinh thần,trước 75,anh có một tủ sách riêng.Giải phóng,anh nghỉ việc ở trường Văn khoa Huế,cùng gia đình Q đi kinh tế mới.Ai cũng lo thứ này,thứ nọ.Riêng anh gom lại mấy bao sách chở đi.Thế nhưng,đến một lúc cùng quẫn anh đã đốt hết,chỉ chừa lại một bao tặng mình.Vâng,có một thời tri thức chẳng bằng cơm gạo.Mao cũng đã thẳng thừng,trí thức không bằng cục...Bây giờ thì làm kính tế bằng tri thức rồi.
Trả lờiXóaChúc G mãi an !
Uổng hè! Q nhắc chuyện ông anh đó Giáo mới nhớ hình như Giáo đã để rơi rụng hết 3 lần sách vì dọn nhà đó. Nhưng Giáo ko đốt mà chỉ tặng lại cho người mê sách thôi, chỉ đem theo vài cuốn. Lần này cũng vậy, từ một kệ sách cao gần tới trần nhà, giờ Giáo chỉ còn đem theo mấy cuốn Từ điển Tiếng Anh, 1 quyển Từ điển Tiếng Việt, vài quyển tài liệu Tiếng Anh, còn bao nhiêu cho hết , hic...
XóaHồi xưa Salam cũng hay sưu tầm sách lắm , mà chỉ thích những tác phẩm của nước ngoài thôi . Có lần đi công tác xa , ỏ nhà tụi nhỏ dọn nhà chúng bán ve chai hết trơn , tiếc ơi là tiếc . Sau đó thì xin được một cái thẻ thư viện nên cũng tạm ổn . Bây giờ bận rộn nên cũng chẳng có thời gian đọc . Giờ lại có thói quen vào đọc các Blog , vì có nhiều người tuy là tay ngang nhưng viết rất hay . Đoc truyện cũng có nhiều tác dụng , không bổ ngang thì cũng bổ ngửa hè hè hè
Trả lờiXóaKhi mô mở Ca fe sách nhớ báo tin nghe , để suốt ngày chỉ ngồi ngắm bà chủ thôi
Hình như từ nhỏ tới lớn, đụng tới sách báo là Giáo đọc, từ sách nghiên cứu, khảo luận tới kiếm hiệp, tiểu thuyết, cả kinh Phật và... Thánh kinh! hehe... Dĩ nhiên ko loại trừ sách dịch các tiểu thuyết kinh điển nước ngoài, từ Âu Mỹ tới Nga, Trung... Chỉ có cái là càng lớn tuổi càng quên đi nhiều, chỉ nhớ lõm bõm nên đôi khi lục sách cũ đọc lại vẫn coi tới sáng mới buông, cuồng chữ mừ! hehe...
XóaDĩ nhiên phải mời hết các bác trong làng blog và fb tụi mình rồi. Tới lúc diện kiến, chỉ sợ bác Salam... chạy mất dép, mất công Giáo phải đền đôi dép mới, ở đó mà đòi ngắm bà chủ! hic... Nhưng mà Giáo sẽ thuê vài cô bé chạy bàn cafe rất dễ thương, tha hồ cho các bác ngắm, lấy cảm hứng mà viết... blog! hehe...
Giáo mới rpơi rụng có 3 lần, tui thì cả chục lần vì dọn nhà vậy mà bây giờ vẫn còn 2 tủ sách : 2 mới, 1 cũ ...nhưng bụi đóng đầy cả vì không có thời gian đọc nữa và con mắt thì cứ biểu tình khicầm 1 cuốn sách :P
Trả lờiXóaHãy đợi đấy bác Trương! Tới lúc đó, Giáo sẽ nhờ các bác góp sách cho Giáo làm một thư viện nhỏ cho mọi người đọc luôn. Sách mới thì bán, sách cũ thì đọc tại chỗ, nếu cần làm thẻ cho mượn zìa nhà luôn. Lúc đó bảo đảm sách của bác sẽ bóng bẩy lắm, ko còn một hạt bụi nào! hehe...
XóaChúc ước mơ của NBL có cơ duyên thành hiện thực. :)
Trả lờiXóaNBN cũng thấy yêu sách. Hi. buồn mà ko đi đâu đc ngồi bó gối cố ngước đọc đếm các tiêu đề trên kệ sách. Cũng 1 cách "giết nỗi bùn" Hi.
Giết nỗi buồn như NBN cũng có lý lắm. Nhưng nếu thả hồn vào những trang sách hay thì nỗi buồn càng bay đi nhanh hơn cho coi. làm thử đi ha! Chúc NBN luôn vui!
XóaThực hiện ước mơ đi chị, rồi sẽ có người góp sách cho chị, :)
Trả lờiXóaChắc tunrua phải có mặt trong ngày khai trương rùi, phải ko? Cầu cho Giáo trúng số mau mau nhe bậu! hehe...
XóaRa tận Phan Thiết để đọc sách của Giáo
Trả lờiXóathì đi bằng cách chi hè.
Dễ ợt hè bác Bu ui! VT có xe khách chạy thẳng tới PT mừ! Cần gì chờ có tiệm sách, hôm nào bác Bu leo xe ra PT, Giáo sẽ mời bác đi cafe-nhạc sống rất hay. Giáo sẽ lên hát tặng bác Bu một bài nữa, bác dám đi ko? hehe...
Xóagiữ em cùng quyển sách, để em bò vào nhà hàng xóm không hay...hihi...Giáo làm Huân nhớ lại hồi nhỏ nghỉ hè, nằm ôm cuốn Bố Gìa ngấu nghiến. Mẹ giục đi ăn sáng,Huân miễn cưỡng đạp xe ra chợ cách nhà 500m, ăn xong lật đật về chúi mũi vô quyển sách, đến lúc Mẹ đi chợ hỏi: xe để đâu không thấy...sau một hồi hoàn hồn, lập tức chạy ra chợ, vừa tới hàng bún đã thấy ánh mắt trìu mến, nụ cười như một bà tiên và cái xe đạp đang để sau lưng bà...hehe
Trả lờiXóaVậy là Giáo phải... bái sư bạn về cái tật đãng trí vì mê sách rùi! hehe... Mà bạn có bị... on cái đằn lần nào ko zị?
XóaƯớc mơ của Giáo đẹp như một vầng trăng, lung linh như giọt nước và cũng thật là nồng nàn như ly rượu đầy.
Trả lờiXóaƯớc mơ của Giáo thì lớn, còn ước mơ của anh bé tẹo mà mơ hoài chưa thấy. Anh ước viết sao cho được nhiều nếu có thể góp cho Giáo vài quyển cho Giáo dán lên tường của quán cafe mà Giáo ước. Được vậy là anh sung sướng nhất đời.
Dễ mà anh 6. Giờ anh cứ việc viết đi, rồi gom lại để đó. Khi Giáo trúng số mở tiệm sách, lúc đó đủ sức cho anh 6 khệ nệ rinh một thùng thơ ra cho Giáo dán đầy 4 vách tường rùi, hehe...
XóaƯớc mơ nhỏ nhưng ý tưởng chẳng nhỏ chút nào.Tôi được biết cháu Thảo bị bệnh bại liệt nhưng đã xây dựng được một quán sách cho các em nhỏ ở Củ Chi rất hoành tráng luôn !
Trả lờiXóaỞ đây là thành phố du lịch nên đất hóa vàng từ lâu rùi bác HHP ui! Kiếm một chỗ nho nhỏ để mở tiệm sách ko dễ chút nào đâu, bộn tiền đó ông anh. Chỉ có trúng độc đắc họa may mới thực hiện được ước mơ nhỏ xíu này thui! Nhưng ko sao, chắc chắn Giáo sẽ trúng số mừ, vì ông Trời sẽ thương Giáo, ở hiền ắt phải gặp lành chớ, truyện cổ tích nói vậy mừ! hehe...
XóaGiáo viết thật hay: "ai cấm mình mơ ước chứ, vì đâu có phải trả tiền cho một ước mơ". Ước mơ luôn là tâm điểm để mọi người hướng tới, mỗi người đều có quyền ước mơ và thực hiện nó bằng cách của mình.
Trả lờiXóaCảm ơn Giao Lang về chia sẻ thú vị này.
---------------------------------------------------------
VÉ MÁY BAY TRỰC TUYẾN SACOJET
63 Nguyễn Thái Bình, F. 4, Q. Tân Bình, Tp. HCM
TỔNG ĐÀI ĐẶT VÉ: 1900 63 64 79 | HOTLINE: 0902 62 14 79
Đặt vé máy bay trực tuyến tại Sacojet.vn – Tìm hiểu thông tin vé máy bay giá rẻ đi du lịch và giá vé máy bay tết 2016
Ừ thì ước mơ có tính phí ai bao giờ. Bài viết hay lắm, cám ơn bạn tác giả. Bài viết cho mình thêm yêu đời và hi vọng vào những gì mình đã khát khao.
Trả lờiXóa------------------------------------
Đầu thu DVB T2 – Xem tivi chuẩn HD miễn phí thuê bao tháng
Chuyên bán: Dau thu DVB T2 chính hãng.
Xem chi tiết tại: Đầu thu kỹ thuật số