Em đi qua vườn Xuân
Trời bỗng dưng chợt mát
Bước chân nhoà trong cát
Dã tràng theo em
Ngơ ngác... chiều phai!
Xuân ghé bến bờ ai
Cho sóng trào dâng mãi
Biển lấp lánh xuân ngời
Sao em vẫn đầy vơi?!
Xuân mãi là xuân tươi
Nắng vẫn hồng phơi phới
Em đã qua một thời
Mênh mang miền thơ dại...
Theo em chiều trôi mãi
Theo em Xuân không lời
Xuân trôi qua bến đợi
Gọi xuân hoài xuân ơi...
Cho sóng trào dâng mãi
Biển lấp lánh xuân ngời
Sao em vẫn đầy vơi?!
Xuân mãi là xuân tươi
Nắng vẫn hồng phơi phới
Em đã qua một thời
Mênh mang miền thơ dại...
Theo em chiều trôi mãi
Theo em Xuân không lời
Xuân trôi qua bến đợi
Gọi xuân hoài xuân ơi...
Thơ và văn xuôi của Giao Lang đầy ắp tâm trạng, người đọc không chỉ đọc một lần là nhận biết được tác giả liền. Giao Lang đang gọi xuân, xuân nghe thấy và mọi người đều nghe thấý, Bu thì gõ thành lời, còn xuân thì trả lời bằng màu sắc, màu vàng tươi của hoa mai, màu phớt đỏ của hoa đào, màu xanh của lá rừng...
Trả lờiXóaCảm ơn bác Bu đã tặng cho Giáo một cái còm thiệt là hào phóng! hehe...
XóaVâng, bác Bu mà nghe nhanh vậy thì nhất định xuân mới cũng đã lắng nghe và hồi đáp. Hy vọng thế...
Chúc hai bác một mùa xuân tươi, tràn đầy hạnh phúc.
Thơ rất là xuân...
Trả lờiXóaCảm ơn người bạn mới đã nghe được lời gọi xuân...
Xóanăm mới chúc bạn an khang, thành đạt.
CHÚC MỪNG NĂM MỚI!
Trả lờiXóaChúc G luôn an nhàn, thanh tâm. Sức khỏe và niềm vui!
Cảm ơn HB, tuy G mới vừa bị một trận bịnh ra trò, nhưng được bạn ghé thăm chúc Tết là G khỏe liền nè, hehe...
XóaMấy mẹ con cũng vui khỏe, thành công nhiều trong năm mới nhe!
Đọc thơ lòng chơi vơi
Trả lờiXóaCùng gọi xuân, xuân ới!
Xuân có ghé ngang trời
Nhớ quay về bến đợi
Cười!
Với Giáo nè Giáo ơi!
Xuân ơi xuân có ghé
XóaMiệt ngoài xứ quê nghèo
Có người em gái nhỏ
Hỏi giùm tui, vui không...
Em gọi xuân bời bời
Trả lờiXóaSao xuân không chịu đến
Men nào làm chống chếnh
Cho má hoài đỏ gay.
Xuân tươi Giáo nhé.
Em gọi hoài gọi mãi,
XóaCó thấy xuân ghé đâu
Chỉ có người chống chếnh
Vì bệnh cộng nỗi sầu! hic...
Giáo đưa sự vật điểm xuyến chút tình riêng trong í. Cái tài là ở đấy.. Vẫn là xuân mừ trong í có chút xót phớt ngang ... Tưởng rằng xuân tươi mừ thấy xót thấý đau, thấy nặng,,,lòng.
Trả lờiXóaNhìn kỉ thấy cứ mổi khổ thơ hai câu tung thì hai câu lặn., tạo nên cái ảo giác tưởng ràng vui tươi theo màu sắc lại chùng xuống . Chính sự lên xuống ấy liên tục qua từng khổ thơ tạo nên cơn sóng dập duềnh, chếch choáng...
Giờ mới thấy cái còm của anh MTH, thiệt là thất lễ quá! Giáo xin lỗi vì dạo này ít lên máy, bận chuyện nhà cửa quá. Nhưng đọc mấy lời của anh thì Giáo... cười tít mắt luôn, được khen mà! hehe... Giáo chúc anh luôn vui khỏe để cho... lũ trẻ nó mừng! keke...
XóaLần đầu vào nhà bác Giáo đọc bài thơ thấy hay quá . Nhưng câu bốn câu năm có bốn chữ đọc đến đấy có cảm giác bị hụt hẫng không liền mạch .Còn bốn câu kết thì tuyệt vời
Trả lờiXóaBài thơ nói về cái đẹp của mùa xuân nhưng cũng ẩn chứa nỗi u uẩn ,nỗi hoài vọng về một thời đã xa của tác giả nhưng cũng thấy được một ước vọng về một tương lai sẽ tới đó là thông điệp bài thơ muốn truyền tải. Nhận xét như vậy không biết có đúng không ? Cảm ơn bác Giáo cho đọc bài thơ hay
Thấy cái nick của bác, tui tưởng bác là tín đồ Hồi giáo chớ, ai dè... Tiếng Việt bác giỏi vậy thì bác là người Việt rồi. Xin cảm ơn bác đã quá khen! Lâu lâu tui... ngáp đại 1 cái, trúng đâu trúng vậy mà! hehe... Mong được bác quá bộ ghé nhà tui thường xuyên cho tui mừng, bởi dao này cộng đồng blog sao thấy ỉu xìu quá đi, làm tui lo bạn bè sẽ bỏ blog để chuyển qua fb hết thì buồn lòng quá! hic...
Xóa