Hôm nay giáo post lại bài cũ, cũng là một lời chia tay cùng blog yahoo! Xin cảm ơn yahoo, đã cho chúng tôi thời gian vui buồn bên nhau! Sẽ còn nhớ mãi, một thời để yêu...
Hôm qua nhận được một tin nhắn của người quen. Anh cảnh báo rằng có tình trạng làm giả blog giống hệt chủ nhân. Mình hơi buồn cười và lại thấy vui vui với hứng thú nảy ra bất chợt, muốn làm một cuộc tổng kết buồn vui từ lúc mới chân ướt chân ráo tham gia mạng đến giờ, dù khoảng thời gian của mình rất ngắn, chưa đầy một năm, so với những anh chị em khác từ vài năm trở lên...
Tuy tham gia cộng đồng blog chưa bao lâu, nhưng hình như mình đã thấy hơi nhiều, kể cả mặt trái của tấm huy chương lấp lánh... Nhưng có hề gì đâu! Điều gì tốt cách mấy cũng có những hệ luỵ đi kèm. Quan trọng là ta biết gạt bỏ đi những cây dại trong vườn để có thể hưởng thụ vẻ tươi đẹp của những bông hoa xinh xắn, toả hương, là làn gió mát dịu dàng cho cả một vườn đời xanh ngát...
Những ngày đầu làm quen với mạng, hình như là đầu tháng bảy, ta như Alice lạc vào xứ thần tiên, cái gì cũng lạ, cũng hay, cũng đẹp... Ta cũng tập chăm bón cho khu vườn nhỏ của mình, để góp vào một chút hương sắc lạ. Ta lang thang qua bao khu vườn khác, tha hồ trầm trồ, nhìn ngắm, ngất ngây với những bài thơ hay, lãng mạn, không thua gì những thi sĩ đã từng góp mặt trên văn đàn VN thế kỷ trước. Và ta hết lòng ngưỡng mộ, hân hoan, thầm cảm ơn đời đã cho ta một niềm vui mới mẻ...
Giờ thì sao? Qua bao tháng ngày dong ruỗi, ta thấy mình chín chắn ra, già dặn hơn. Hầu như không còn ngạc nhiên, ngây ngất, nhưng vẫn còn đó sự ngưỡng mộ những áng văn thơ đẹp, và học tập biết bao điều, cả hay lẫn không hay...
Thế giới mạng là thế giới ngoài đời thu nhỏ chỉ trên một màn hình máy tính, nhưng nó cũng rộng lớn biết bao với những phận người đa hình đa dạng, vừa ảo vừa thực... Cũng chân thực biết bao nhưng cũng không thiếu phần giả tạo! Có gì để kinh ngạc, để muộn phiền, để sân si, hờn giận... Hệ luỵ thì nơi đâu chẳng có! Một chút giả chân ngẫm ra cũng chẳng hại gì ai. Có chăng ta sống thảnh thơi với một tâm hồn bình thản, vô vi, không tư lợi, không ghét bỏ, không hận thù thì thế giới mạng mới thật lung linh theo đúng nghĩa của nó!
Thời gian qua ta cũng hoà mình vào cộng đồng blog, tham dự hết mình, sống hết mình trong thế giới ảo và đã khá là chân thực như có thể... Và dĩ nhiên đằm mình vào sóng biển tránh sao khỏi ướt đẫm người. Ta cũng chẳng có gì để ân hận! Dù Alice ra khỏi xứ sở thần tiên không còn đôi mắt mở to, ngây ngô, khờ khạo..., nhưng vẫn còn đó một niềm vui thuần khiết, có thực, dẫu có lúc nước mắt hoen mi, thì nụ cười vẫn là món quà bù đắp...
Đến giờ, ngồi trước màn hình, ta vẫn tràn ngập một niềm hứng khởi phải viết gì đó, cho dù hay dù dở, dù chất lượng hay còn ngây ngô, dù chẳng ai vào đọc, ta vẫn thấy lòng ấm áp vì đã trút ra được những cảm xúc, những chất chứa… Thỉnh thoảng lôi ra đọc lại, thử xem khoảnh khắc thời gian đó, ta cảm nhận những gì. Đôi khi ta bật cười cho sự khờ khạo của chính mình, đôi khi ta chợt thấy lại mình đang ngồi gõ máy với cõi lòng nặng nề, u ám và đôi lúc là một cánh chim chấp chới giữa trời xuân... Đó chẳng phải đã là hạnh phúc hay sao?!
Cảm ơn cái cõi mịt mùng Internet!
Những ngày đầu làm quen với mạng, hình như là đầu tháng bảy, ta như Alice lạc vào xứ thần tiên, cái gì cũng lạ, cũng hay, cũng đẹp... Ta cũng tập chăm bón cho khu vườn nhỏ của mình, để góp vào một chút hương sắc lạ. Ta lang thang qua bao khu vườn khác, tha hồ trầm trồ, nhìn ngắm, ngất ngây với những bài thơ hay, lãng mạn, không thua gì những thi sĩ đã từng góp mặt trên văn đàn VN thế kỷ trước. Và ta hết lòng ngưỡng mộ, hân hoan, thầm cảm ơn đời đã cho ta một niềm vui mới mẻ...
Giờ thì sao? Qua bao tháng ngày dong ruỗi, ta thấy mình chín chắn ra, già dặn hơn. Hầu như không còn ngạc nhiên, ngây ngất, nhưng vẫn còn đó sự ngưỡng mộ những áng văn thơ đẹp, và học tập biết bao điều, cả hay lẫn không hay...
Thế giới mạng là thế giới ngoài đời thu nhỏ chỉ trên một màn hình máy tính, nhưng nó cũng rộng lớn biết bao với những phận người đa hình đa dạng, vừa ảo vừa thực... Cũng chân thực biết bao nhưng cũng không thiếu phần giả tạo! Có gì để kinh ngạc, để muộn phiền, để sân si, hờn giận... Hệ luỵ thì nơi đâu chẳng có! Một chút giả chân ngẫm ra cũng chẳng hại gì ai. Có chăng ta sống thảnh thơi với một tâm hồn bình thản, vô vi, không tư lợi, không ghét bỏ, không hận thù thì thế giới mạng mới thật lung linh theo đúng nghĩa của nó!
Thời gian qua ta cũng hoà mình vào cộng đồng blog, tham dự hết mình, sống hết mình trong thế giới ảo và đã khá là chân thực như có thể... Và dĩ nhiên đằm mình vào sóng biển tránh sao khỏi ướt đẫm người. Ta cũng chẳng có gì để ân hận! Dù Alice ra khỏi xứ sở thần tiên không còn đôi mắt mở to, ngây ngô, khờ khạo..., nhưng vẫn còn đó một niềm vui thuần khiết, có thực, dẫu có lúc nước mắt hoen mi, thì nụ cười vẫn là món quà bù đắp...
Đến giờ, ngồi trước màn hình, ta vẫn tràn ngập một niềm hứng khởi phải viết gì đó, cho dù hay dù dở, dù chất lượng hay còn ngây ngô, dù chẳng ai vào đọc, ta vẫn thấy lòng ấm áp vì đã trút ra được những cảm xúc, những chất chứa… Thỉnh thoảng lôi ra đọc lại, thử xem khoảnh khắc thời gian đó, ta cảm nhận những gì. Đôi khi ta bật cười cho sự khờ khạo của chính mình, đôi khi ta chợt thấy lại mình đang ngồi gõ máy với cõi lòng nặng nề, u ám và đôi lúc là một cánh chim chấp chới giữa trời xuân... Đó chẳng phải đã là hạnh phúc hay sao?!
Cảm ơn cái cõi mịt mùng Internet!
Làm sao anh Hongngoc nhanh chân bằng tui được Giaolang ơi..hehe, lụm tem quàng trước mai đọc bài sau nghen ..hihi
Trả lờiXóahehe... bít ngay mừ! Nàng đi tên lửa hay sao mà bay nhanh dzậy hử?
XóaNói chung chuyện giả chân là chuyện muôn thủa của loài người. Còn Internet nó thuần túy, trong sáng lắm. Mình luôn tin thế và sống với nó như thế. Mình tham gia vào "cõi ảo" cà gần chục năm rồi mà vẫn luyến nhớ. Vì ở nơi này mình tìm được một vài người bạn thực sự cho mình. Còn những điều học được ở nơi này thì cũng không kém gì trường đời ta đang đi :))
Trả lờiXóaGhé thăm và viết đôi lời cùng bạn. Cảm ơn những dòng tản mạn của bạn.
ui, bạn tham gia lâu dữ vậy hả? Và vẫn giữ được nhiệt tình là quá quý rùi! Có lúc giáo chán gì đâu...
XóaChúc bạn vui khỏe nhe!
Thảo Nhi quà thăm Giáo nè, bận quad Giáo ạ, hổm rày hổng đi được đâu, vui vẻ an lành Giáo nhé
Trả lờiXóaRảnh chưa TN? tụi mình đi... cafe ảo nè! hehe...
XóaCó một thứ không bao giờ ảo được đó là sự chân tình. G có nhận ra không?
Trả lờiXóaRất có lý! Nàng nói chí phải!
XóaChào Giáo he, Bài biết hay, phù hợp tăm trạng rất nhiều người.
Trả lờiXóa,,,
(Giáo vào nhà Vĩnh Tồn Tâm, xem cách chỉnh lại hình banner cho phù hợp với ngôi nhà...)
Sao anh Sóng hỏng cho link luôn? Giờ giáo phải đi tìm, hic...
XóaGần tết anh có đi nữa hong?
Gặp Giáo rồi. hihi, Ros nè Giáo ơi.
Trả lờiXóaĐúng là buồn vui trên blog, vì thế giờ Ros ko thể trên này cùng Giáo và mấy người bạn nữa. Có thể Ros qua ZING vậy.
Khi nào nhớ các bạn Ros sẽ thăm nhé. Chúc bạn luôn nhiều niềm vui. Năm mới hạnh phúc nhé.
Nghe R nói mún khóc quá! Vậy là giáo mất đi một người bạn rùi! Sao nỡ bỏ đi dzậy R ui!
XóaSắp chia tay Yahoo GL buồn thế , cả thế giới nầy vậy mà .
Trả lờiXóaCuộc sống có hoa và có đất , dất cần cho hoa và hoa làm đất màu hơn . Hki nhìn hoa thì hoad9e5p , khi nhìn đất đất cũng đâu có thua .
GL cứ vui và vui nữa . đừng bao giờ khóc vì khóc làm chi cho ướt mi đẹp , mi xấu làm sao có duyên
Hè hè ... vậy nhớ !
hehe... anh 6 an ủi hay ghê! Nghe lời anh cười nè! hè hè...
XóaLại chậm chân nữa rồi. Đành làm "người viễn khách thứ 10" rồi giáo ơi, thông cảm nhé. Điều rất vui là trong chừng mực nào đó, giáo nói hộ những điều HN chưa nói được. Nếu không có "lời nói đầu" ở trên thì entry này đậm tính thời sự chứ bộ?
Trả lờiXóaLàm sao mà anh chạy kịp MTB chứ! Nàng ta nhanh như sóc dzậy! Chiên gia lụm tem quàng mừ! hehe...
XóaCó lẽ tâm trạng các blogger đều giống nhau thì phải!
Chúc anh ngủ ngon!
Biết đâu lại như truyện " Tái ông thất mã" có khi trong cái buồn lại có cái vui
Trả lờiXóaCầu mong như dzậy anh sato ui!
XóaRoài! Bùn bỏ nhà đi lun roài!
Trả lờiXóahic... khu nhà giáo ở cúp điện cả ngày nay. Mới có lại đây nè! Làm sáng giờ nóng ruột mún chít, nhảy mũi um sùm, chắc tại LC nhắc đây mừ! hừ hừ...
Xóachia tay yahoo, thôi ôm ông google cho đỡ buồn vậy .. ;-)
Trả lờiXóabài viết hay qúa giáo ui .
hehe... xúi dại ko hè! ai mà dám... ôm ổng!
Xóacảm ơn anh ba khen giáo!
tối ni ngủ ngon nhe! mặc cho thiệt ấm nhe anh ba!
Chúc một ngày mới an lành nhé Giáo! Hôm nay chia tay Yahoo blog! Buồn quá Giáo ui!
Trả lờiXóaừa, buồn Ngọc ha! hic...
XóaKhông biết viết xong cái còm trên ( cũng không hiện ra nữa)cho Giáo quay lại mất tiêu các còm khác rồi G ơi, lấy gì đền cho G bây giờ được G ui, xin lỗi nhé!
Trả lờiXóahehe... giáo cũng bấm lung tung rùi nó hiện ra lại rùi nè LN ui! khỏi đền, hehe...
Xóaà, mà phải xóa cái còm tem bạc của LN nó mới hết bị lỗi đó LN! xin lỗi nhe!
LN ui! giáo làm được rùi nè!
XóaBravo LN! bạn giỏi quá!
cảm ơn nhìu nhe! hehe...
[img] [/:///C:/Users/Dell/Downloads/4b397b55_1ad7ca8d_38.gif]
XóaGiáo thành công rùi, mừng quá hihi
Trả lờiXóa[img] http://upanh.numbala.vn/server/php/tmp_files/1dUrO_141_1_rBW37_20130115162834.gif[/img]
nhưng vẫn còn trục trặc nè LN ui!
Xóagiáo hỏi cái này: sao giáo dưa hình lưu trong ổ đĩa D lại hỏng được! nó ko có chỗ chép địa chỉ ảnh, giáo vào properties chép địa chỉ ảnh thì nó lại hỏng chịu hiện hình mà phải vào tận kho ảnh gốc mới được là sao? vậy là những ảnh mình lưu trong ổ đĩa D ko xài được hả LN?
G sang đọc bên nhà, cop vào đây hok được.
Xóa[img] http://blog.yimg.com/1/rXl4S_97s5_byQxI9mwrxXhhKfX.PMfECSqSPRpNUicToYWgt3gHmg--/6/l/.mRhAeGhiN8qzwCutAamjA.jpg[/img]
[img] http://ts1.mm.bing.net/th?id=H.4813267593069976&pid=1.9[/img]
Trả lờiXóaTa tự làm khổ mình mà thấy háo hức mới lạ ,phải ko Giáo ?
Trả lờiXóaCon người khó hỉu thiệt anh HHP ha!
XóaChào Giáo nhé
Trả lờiXóađầu tên Giáo phải chình sửa hình muốn làm banner theo edit picture, sau mớí đưa nó vào, chứ đưa trước thì ko chỉnh được.
đây là đường link nhé
http://vinhtontam.blogspot.com
Sau khi vào nhà VTT rồi, đọc trên banner thì giáo sẽ thấy 9mục 13)
giáo cảm ơn anh Sóng nhe! giáo cũng lục edit mà hỏng bít cách làm sao. để giáo ghé qua anh VTT coi sao.
XóaGhé thăm Gíao Làng nhé . Chúc bạn buổi chiều vui vẽ hạnh phúc nhé
Trả lờiXóa[img] http://www.commentsyard.com/graphics/rose/rose14.gif [/img]
ui bông hồng xanh đẹp quá nè!
Xóagiáo tặng lại anh bông hồng đỏ nhe! hehe...
: [img] http://ts3.mm.bing.net/th?id=H.4791500708579038&pid=1.9 [/img]
WWWWWWOOOOOOOAAAAAAAAA!!!!!! Giáo đã biết cách để cho bạn bè có thể post hình và Video vào trong comment rui nè. (Hoan hô)...
Trả lờiXóaMuh Giáo lại đổi màu Blog, chắc "tâm trạng" gì đây ... he he...
HM đã khen bạn giáo chứ hỏng phải giáo rùi đó.
Xóagiáo đâu có giỏi dữ dzậy, hehe...
nhờ giáo có nhìu bạn tốt thương giáo lắm! có cả HM thương giáo nữa nè! và đó chính là hạnh phúc Internet mang lại cho giáo. giáo thật sự cảm kích vì điều đó. giáo sống 1 mình nhưng ko cảm thấy cô đơn cũng là nhờ vậy!
cảm ơn cái cõi mịt mùng Internet!
Cảm ơn Internet, cảm ơn Blog đã cho HM em đọc được và cảm nhận được cái "thinh lặng" của Giáo mà đời thường chắc gì Giáo đã.. tiết lộ.
Trả lờiXóaMỗi trải nghiệm cho ta học được rất nhiều điều, cách yêu, và cảm nhận cuộc sống.
Chị Giáo à, tối nay ngủ ngon nhé!!!!
cảm ơn blog, cảm ơn HM, cảm ơn tất cả bạn bè! hè hè...
XóaHehe, ai sao kệ họ Giáo à!
Trả lờiXóaCứ là Giáo là ổn rồi! Blog cũng như ngoài đời thôi, sẽ có người này, kẻ kia.
Coi blog là trang nhật kí của mình, ghi lại những cảm xúc hằng ngày, những quan sát, và chia sẻ nó với cộng đồng. Buồn vui ắt có, nhưng hãy cứ là mình là ổn rồi!
Ngày mới vui nhé Giáo!
lần nào thấy Th. xuất hiện giáo cũng... cảm động đến rưng rưng...
Xóacó lẽ do Th. đã nhắc giáo nhớ 1 người...
cảm ơn Net đã cho giáo biết Th. và những người bạn tốt!
hãy ghé thăm giáo thường hơn nhe!
Bạn Giáo ơi, mình gửi bạn một chút hướng dẫn cho ảnh nền vào blog nè.
Trả lờiXóaBạn hãy làm như sau:
Vào Thiết kế > mẫu > tùy chỉnh > nền > Tới đây anh chị sẽ nhìn thấy tất cả ba phần cần phải chỉnh sửa.
1. phần tam giác nhỏ bên phải của tấm hình thu nhỏ chính là hình nền đại diện hiện tại. Nhấn chuột trái vào tam giác đó để tải ảnh khác mà anh chị đã chọn ở máy tính.
2. Phần bên phải của hình ảnh được chia ba phần: Căn chỉnh, xếp liền, cuộn với trang. Anh chị nhấn lần lượt các lựa chọn trên bằng cách nhấn chuột trái như sau:
- Phần căn chỉnh: chọn tùy ý sao cho phù hợp
- Phần xếp liền: chọn “không xếp liền”
- Phần cuộn với trang: Nhấp chuột chọn bỏ phần này.
- Nhấn vào chữ "hoàn thành"
Sau khi hoàn thành nhớ nhìn sang bên góc phải phía trên màn hình nhấn vào "áp dụng vào blog". Vậy là bạn đã có một theme mới với hình ảnh mà mình yêu thích.
Lưu ý kích cỡ size ảnh từ 1366 x 768 trở lên thì ảnh nền sẽ đẹp và phù hợp.
Nói thì dài dòng, thao tác chỉ vài giây thôi. Chúc bạn thành công ! :)
đúng là giáo đã có quậy thử phần đó nhưng ko biết cách thay hình nền.
Xóacảm ơn bạn rất nhìu YV à! hiếm có bạn nào mới quen mà chịu bày... hàng độc của mình lắm!
giáo ngưỡng mộ bạn cả về nhan sắc lẫn tính cách và sự thông minh, giỏi giang trong công nghệ Net.
giờ giáo lại ngưỡng mộ về tính thảo lảo của bạn nữa nè!
sao mà có 1 cô gái đẹp hoàn hảo thế hở trời!
bắt ghen tị hà! hehe...
Khiếp quá. Bạn Giáo "nịnh đầm" ghê :))
XóaĐừng khiến mình lên mây rồi lại rơi tòm xuống vực nha :P
Bạn cần gì thì cứ hỏi, nếu biết mình sẽ giúp.