Là những khi mệt mỏi mà không dám cúi xuống vì sợ đánh rơi một giọt nước mắt
là những khi cô đơn mà không dám nói ra một lời vì sợ trái tim mình tan nát
là những khi bình yên mà không biết làm cách nào giữ trên môi một tiếng cười thanh thoát
là những khi ngơ ngác không biết mình là ai...
chúng ta đến trong cuộc đời và điều đầu tiên xin từ chối là những đắng cay
bản năng đâu dạy cho con người biết yêu thương những mất mát
nên đi qua một bình minh thì cảm ơn một bình minh vừa tắt
đi qua một ngày mưa thì cảm ơn một ngày mưa nhiều mây xám
sống như mong muốn sống thật lòng!
Cứ đưa bàn tay ra mà không cần biết ai đó nắm được không
sẽ thấy mình sao tự nhiên gần gũi quá
mặc những người thân quen cố giấu vào trong sự xa lạ
hay người xa lạ cố giấu vào trong những nghi ngờ vội vã
có khác gì nhau...
Nhưng những vết thương thật sự chỉ đến từ phía sau
lúc nhìn thấy người ta cần trong đời bằng một cái nhìn lén
lúc gương mặt ta tin sẽ mang đến trong đời ta hạnh phúc đã nhìn về một hướng khác
lúc tình yêu của một con người ta yêu giờ được một người không phải ta giữ chặt
thì biết phải làm sao?
Để rồi có những khi đớn đau mà không dám làm phiền đến lòng bao dung một chút nào
rồi có những khi lặng im xem như lòng mình đã chết
rồi có những khi ngồi mãi bên hiên nhà như một người lữ khách
rồi có những khi cứ mong cuộc đời chỉ toàn là đêm trắng
để dần sẽ quen...
Chúng ta đã bước đi trong cuộc đời và tiếp nhận những đổi thay
sao vẫn muốn tin tình yêu là bất biến
mỗi phút giây đi qua có biết bao nhiêu lần là những cuộc đưa tiễn
vậy mà cả quãng đời đi qua ta đứng hoài trong phần đời hối tiếc
không nỡ rời xa...
Chỉ là bão dông đó là thứ chúng ta phải trải qua
khóc một lần rồi thêm một lần nữa
mất một lần rồi thêm một lần mất hơn như thế
không sớm thì muộn thôi...
Có khi hãy để cho cuộc đời vay trước chúng ta những niềm vui!
Ôi, anh chàng NPV này viết ra những lời thơ làm người ta chợt cười chợt khóc...
Trả lờiXóaChợt cười chợt khóc nhưng kết thúc bằng nụ cười là được Giáo hè :)
Xóa"Có khi hãy để cho cuộc đời vay trước chúng ta những niềm vui!" Nhớ tính lãi suất cao cao vào Giáo nhé :D
Cái này phải nhờ Nhỏ tính lãi suất giùm Giáo mí được. Nếu cười nhiều hơn khóc thì coi như mình lãi rùi mừ! hehe...
XóaÔi, bạn NPV này viết ra những câu thơ phù hợp cho thời điểm này của tôi quá...
Trả lờiXóaHồi đó giờ Ong bay đi những đâu rùi mà biệt vô âm tín dzị hả? Vậy là ngồi thiền chưa thành nên còn khoái đi lang thang đây mừ! hehe...
XóaNPV đã nói giùm cho rất nhiều người đó, thành thử "hắn" được ưa thích là chiện dễ hiểu!
"Có khi hãy để cho cuộc đời vay trước chúng ta những niềm vui".
Trả lờiXóaCười giòn tan này Giáo ơi. :D
Giỏi lắm YV! Cứ thế mà mần nhe, cố lên!!!
XóaLà những khi có món quà Phan Rang
Trả lờiXóaLà những khi tôi gặp cô giáo làng
Là những khi tôi gặp người bạn cũ
Là những khi tôi khen... cô giáo làng.
Hihi..., GL ăn Tết có vui kg? Tối vui nhé.
Là những khi Phan Dzí mà nói thành Phan Rang
XóaLà những khi LB nằm mơ thấy... chân dài
Là những khi tui chạy qua nhà bạn
Chờ bạn xuất bản lời còm mà cái cổ cứ... dài ra...
hehe... con cóc nhảy qua nhảy lại, sợ quá!
Giáo ơi! Dạo ni giáo khỏe và vui không?
Trả lờiXóaThắng cứ... xuất quỉ nhập thần như rứa thì dzui sao được hở? hic...
XóaĐầu năm chúc Giao vui nghen.
Trả lờiXóaTôi về Phan Rí sáng nay
Nghe con sóng hát lòng say ôi à
Anh sáu xạo nhe!
XóaSóng bảo rằng muôn đời sóng hát
Dù người không về sóng vẫn à ơi
à ơi con sáo chơi vơi
vì sao sáo lại ngóng vời bên sông?
Thơ hay nhưng mình vẫn thích đọc thơ của cô Giáo viết hơn.
Trả lờiXóaBạn chuyenbangquơ trùng ý với mình nhỉ!
XóaGiáo ơi, Mình cũng thinh thích đọc thơ của chính Cô Giáo hơn!
ui, em cũng đu theo cái còm nì, vẫn thích lảm nhảm cái nỗi lòng thòng của chị giáo thui hà.
XóaChị Tám ui, đó là những bài Giáo... tập xếp vần chớ hỏng phải thơ đâu mà!
XóaCảm ơn chị!
Lúc nào anh Sơn cũng động viên Giáo thôi mà! Giáo lại thích đọc thơ của người hơn của mình. Coi như những dấu lặng cho khoảng thời gian Giáo đầu tư vào bài dịch mới mà.
XóaEm ít đọc sách nên hầu như những gì em đọc hiện giờ là các bài viết ở blog của bạn bè, anh chị... Hồi đó em qua nhà cô bé kia, nghe cô ấy bảo " hễ thơ của nồng Nàn Phố là hay " - thiệt tình em lúc đó không biết NNP là cái gì mà cô bé ấy mê đến vậy. Rồi qua nhà một người bạn , toàn sưu tầm thơ Nguyễn Phong Việt chất đầy nhà. Em cũng nhận được một câu trả lời tương tự.
Trả lờiXóaCó lẽ do không mê ai hết, nên em chỉ thích đọc những tỉ tê nhỏ nhỏ, ngăn ngắn của chị iu thoai.
Giáo lại thích đọc bài của bạn bè trên blog và sách báo, tạp chí... Và Giáo hay mê thơ người, như những bài của Thùy và NPV nè! Thơ của Thùy và NPV có điểm tương đồng đó. Thơ mà như nói, ko chú trọng vần điệu, đọc nghe hơi trúc trắc nhưng vẫn tạo cảm xúc cho người đọc. Mạch thơ đi rất tự nhiên, phóng khoáng, và ai đọc cũng có cảm giác như đó chính là nỗi lòng của mình. Bởi vậy ko ngạc nhiên khi thị trường thơ ế ẩm mà những tập thơ của PPV lúc nào cũng được tái bản.
XóaThùy có ra tập thơ thì Giáo đăng ký trước nhe! hehe...
Là những khi buông lơi con gió
Trả lờiXóaTrở về không nghiêng ngó áng mây trời...
Giáo up cái entry đầy tính triết, đọc và ngẫm không ngừng...!
Vậy là anh MTH đã đồng cảm với thơ NPV như Giáo rùi, thiệt là vui!
XóaHM kê dép chờ bài viết văn xuôi của Giáo thôi, thơ, HM đại dốt. :D
Trả lờiXóaỪa, HM kê dép thì được, đừng có kê giày cao gót nhe, ngồi hỏng có nỗi đâu! hehe...
XóaỦa HM ui, sao mới đây Giáo vào nhà cưng lại bảo là blog bị xóa dzậy? Có chuyện gì mà HM dở nhà hỏng một lời từ biệt bạn bè vậy HM ui! hic hic...
XóaChúng ta đã bước đi trong cuộc đời và tiếp nhận những đổi thay
Trả lờiXóasao vẫn muốn tin tình yêu là bất biến
mỗi phút giây đi qua có biết bao nhiêu lần là những cuộc đưa tiễn
vậy mà cả quãng đời đi qua ta đứng hoài trong phần đời hối tiếc
không nỡ rời xa...
Thêm một bạn tìm được cảm xúc cho riêng mình từ thơ NPV! Có những điều mình nghĩ y như dzậy, nhưng ko thể nói ra hay như NPV, phải ko Thụy?
XóaEm thích câu cuối đó Giáo!
Trả lờiXóa....hãy để cho cuộc đời vay trước chúng ta những niềm vui!
Giáo vẫn muốn có dịp này để cảm ơn HT đó. Vì nhờ qua nhà bạn Giáo mới được gặp NPV lần đầu mừ!
Xóa