Dưới đáy cái thùng carton nhỏ, cô lục ra hai kính vạn hoa. Một cái cũ mèm, một cái có vẻ mới hơn cái trước. Cô tần ngần áp sát mắt, xoay xoay vài vòng, lắng nghe coi lòng mình còn những rung động hồi hộp lúc còn mê mẩn cái đồ chơi nhiều màu sắc và đầy biến hóa này không. Rồi cô tự cười mình lẩn thẩn, già rồi mà còn...
Cô nhớ cái cũ mèm đó là của ông nội mua cho (lại ông nội!) lúc ông đi dự đám cưới con một người họ hàng ở tận Sài Gòn. Cô nhớ đã mừng quá, nhảy lên ôm ông nội hun tới tấp! hehe... Còn cái kia là chính cô mua khi đi học ở Đà Lạt. Bạn bè thắc mắc hỏi sao đã có một cái còn mua thêm làm chi. Cô chỉ cười, không dám nói thật là cô muốn coi thử những cái hình biến hóa trong hai cái có giống nhau không. Lúc đó đã lớn bộn rồi, mà sao còn ngây ngô dữ vậy không biết!
Cái kính vạn hoa, quà của ông nội, được cô ôm cả ngày, cả trong khi ngủ. Mê lắm, vừa coi vừa thắc mắc, muốn tháo ra coi thử dưới đáy nó có cái gì mà có thể tạo thành những hình ảnh lung linh sắc màu như thế. Lớn hơn một chút, hỏi chú, chú giải thích cặn kẽ cho nghe, có hơi vỡ mộng khi biết chỉ là những mảnh chai bé xíu chứ chẳng có phép thuật thần thông biến hóa gì cả. Nhưng cô vẫn cứ không muốn tin, chỉ muốn tin có một cô tiên nhỏ ngủ trong đó, và đó là những tấm vách của cái căn phòng đầy màu sắc lấp lánh của cô tiên, chỉ khi nào xoay đủ 100 vòng thì mới thấy cô tiên được. Nhưng vừa đếm vừa xoay, vừa say sưa nhìn ngắm, cô cứ đếm lộn xộn một hồi, và chỉ mới vài chục vòng đã ngáp lên ngáp xuống, chạy theo tiếng réo gọi của lũ bạn trong vườn dừa rủ chơi năm mười...
Khi đã là cô giáo của lũ nhóc con rồi, cô mới không chơi cái đồ chơi con nít đó nữa. Cô cẩn thận gói chúng bằng một tấm vải lụa, và cất dưới đáy cái thùng nhỏ, cùng với những thứ khác. Lâu rồi cô chưa từng lục lại những gì đã cất kỹ trong thùng. Giờ thì phải chọn lựa vài thứ đem theo, và phải để lại những gì. Cô cứ tỉ mẩn lau chùi từng thứ cho sạch bụi, giở ra coi lại, bỏ ra rồi lại cất vào, cái gì cũng tiếc, không nỡ...
Nhủ thầm chắc đem theo cả hai cái cũng nhẹ thôi mà, nhưng sao lòng cô lại trĩu nặng thế này!!!
Một trong những cái "khốn nạn" nhất của "tuổi già" là rất ít thứ làm cho ta ngạc nhiên.
Trả lờiXóaHãy "vui sống" &... cố tìm nguồn vui để sống he.he...
Nhưng tuổi già cũng cho ta được cái bình tĩnh thanh thản đón nhận mọi chuyện, mọi biến cố...
XóaTuổi già cũng cho ta nhìn đời, nhìn người bao dung hơn, rộng lòng hơn với cả chính ta!
Đúng là nhẹ mà nặng thật đấy !
Trả lờiXóaNhẹ hay nặng cũng do ta mà ra anh HHP ha!
XóaTừ thư tay đến kính vạn hoa :-)))
Trả lờiXóaRồi đến cái gì nữa đây? Ý anh hỏi dzị phải ko? Còn nhiều thứ lắm, hãy đợi đấy! hehe...
XóaCâu cuối thật xúc động.
Trả lờiXóaCó hề gì khi ta đã lớn, cô giáo, đâu ai cấm ta vui thích khi thấy ông già Noel và ngắm đời qua ống kính vạn hoa!
Cảm ơn anh Nô đã đọc. Được ngắm đời qua kính vạn hoa có lẽ hạnh phúc lắm, dù là hạnh phúc... ảo! hehe...
XóaĐọc bài của Giao cũng lung linh như kính vạn hoa của Giao vậy. Anh mong sao cuộc đời cứ lung linh, long lanh mãi mãi.
Trả lờiXóaCuộc đời với người lạc quan như anh 6 thì chắc chắn sẽ lung linh lắm. Giáo mong cho NT luôn được vậy!
XóaKhai thiệt là từ nhỏ tới giờ em không biết mặt mũi cái kính vạn hoa ra làm sao hết. chỉ biết tên của nó nhờ vào một tập truyện hình như là của...Nguyễn Nhật Ánh thì phải.
Trả lờiXóaChị iu đang thanh lý môn hộ, dọn dẹp hành trang, phải chi ở gần em lếch tới coi có gì chôm được em chôm nè ! hì hì
hehe... phải chi có Tám ở đây Giáo sẽ chia cho 1 cái kính vạn hoa còn mới. Hỏng có ai giành chôm nên một nhỏ học trò chôm trước Tám rùi, hic...
XóaCố mà mang hết đi G ơi, kẻo mà lại cứ tiếc hùi hụi cho coi. Hì hì... Mà hay là G theo chồng về dinh nên mới thiên di vậy cà? Nếu đúng nhớ nói cho bạn bè vui cùng nha G.
Trả lờiXóaMang hết chịu hỏng nỗi đâu YV ui! Chồng G đã... lên thiên đàng khi còn chưa cưới mừ! hehe...
Xóaquỳnh lớn rồi mới biết đến kính vạn hoa khi giành coi ké em bé khóc nhè !
Trả lờiXóahehe... dzị là Q cũng sẽ có niềm vui như em bé đó, chúc mừng nhe!
XóaMang cái kính cũ mèm kia đi vì nó là kỉ niệm của ông nội
Trả lờiXóaGiá trị của kỉ niệm còn quý hơn ảo ảnh vạn hoa mà
Vâng, Giáo cũng tính y như anh nói vậy, cảm ơn anh Bu!
XóaTrăm năm rồi sau trăm năm nữa
Trả lờiXóaCái bình thường thành vô giá lắm người chen !
(Điển hình là... đôi dép của ai í kìa...khàkhàkhà !)
Chưa nổi tiếng như đôi dép, nhưng với Giáo thì mọi thứ đem theo là vô giá!
XóaNỗi buồn bao giờ cũng nặng cô Giáo ơi.
Trả lờiXóaNỗi buồn + nỗi lo lại càng nặng chị Tám ui! hic...
XóaĐọc, cảm nhận Cô Giáo là người thật đa cảm đáng mến!
Trả lờiXóaCô Giáo chuẩn bị nhận nhiệm sở mới phải không?
P/s: À, mình gởi 2 links, Giáo xem thử, nếu có thể được, thì đưa vào minh họa bài viết cho thêm phần…”bắt mắt”, OK?
1/ Калейдоскоп - Я на народе! - Narod.ru
http://inoyan.narod.ru/kaleidoskop.swf
2/ The Splendor of Color Kaleidoscope Video v1.1 1080p
http://www.youtube.com/watch?v=q2fIWB8o-bs
Rất cảm ơn anh Sơn! Anh đã chịu khó tìm kiếm và giúp Giáo nhiều quá. Giáo ko biết làm gì nhiều hơn lời cảm ơn cả. Anh tìm hay quá! Giáo đã dùng một cái rồi, còn cái kia Giáo sẽ lưu lại để lâu lâu coi chơi, hehe... Chúc anh vạn an!
XóaĐi đâu mà phải tính toán mang theo kính vạn hoa hở Giáo? theo về nhà chông à? nếu thế thì mang theo cả 2 để khi nào có dịp ru ngủ con cái chứ...
Trả lờiXóaUi chà, anh Sóng thiệt là... cứ theo ghẹo Giáo ha, Giáo méc em Tám là anh lo chạy đi nhe! hehe...
XóaNhưng ... Giáo đi đâu mới được ? :(
Trả lờiXóaGiáo chỉ chuyển chỗ ở thôi mà! Gần xịt, hehe...
XóaNền nhà này đẹp nè Giáo ...nghe nhẹ bâng trong lòng á ...
Xóa... Mà sao Thụy linh cảm Giáo đi ...hổng gần ta ? ... mà đâu cũng được, miễn Giáo cứ có mặt ở ngôi nhà này là ok rồi ...
XóaÀ, Giáo còn code Khách ghé thăm thì cho Thụy với, hình như của Thụy không chính xác thì phải á ...
XóaCode đó Thụy à. Hay nhất là Thụy bấm vào cái tiêu đề tiếng Anh, vào bản gốc, chọn màu và kích cỡ, rồi lấy code cho phù hợp với nhà mình. Chúc vui!
Vậy là nó ko chịu đăng code vào đây rồi Thụy ui. Thụy làm theo cách Giáo bày đi hoặc là cho địa chỉ mail cho Giáo chép vào cho bạn nhe!
XóaĐọc bài của Giáo lân nào HL cũng úa nước mắt , nhất là câu cuối ! Thật là buồn ! nhưng cố lên Giáo nhé!
Trả lờiXóaỪa, biết vậy nhưng sao vẫn cứ... hic hic...
XóaChuyển đi đâu vậy Giáo ui? chuyển trường hay là chuyển sang ..nhà khác với người nào đó phải không? báo tin cho Ngọc mừng với nhé!
Trả lờiXóaChuyển chỗ ở gần thôi mà Ngọc. Tính bí mật nhưng nó vẫn cứ hiện lên trong bài viết thì biết làm sao ... Làm bạn bè xôn xao lây, nhưng mà Giáo vẫn tôn thờ chủ nghĩa một mình thui Ngọc ui! hehe...
Xóatuổi nhỏ, ta hướng tới tương lai .tuổi lớn, ta tìm về qúa khứ mà ..vui buồn bất chợt, hìhì .đọc bài của G anh ba bây giờ mới biết tên là kính vạn hoa đó nha, cù lần thiệt .dọn chỗ ở mới vui vẻ nha :)
Trả lờiXóaỦa hồi nhỏ anh ba hỏng có chơi cái này hả? Chắc lo... cua mấy em be bé xinh xinh chớ gì. Biết ngay mà! hehe...
Xóaanh ba biết cái đồ chơi này chứ, nhớ là mình còn tự làm nó nữa .nhưng bây giờ mới biết tên gọi nhờ xem bài của G đó, cảm ơn nha .còn cái vụ cua mấy người đẹp thì anh ba dở ẹt hà ,toàn bị mắng là đồ vô duyên thui .. ;))
XóaNgười như bạn là rất chung tình. Chừ người ta mau quên hơn nhiều.
Trả lờiXóaNhưng mà có tình đâu mà chung anh VB ui! hehe... Hình như mang cái tật... tiếc của thì đúng hơn, dù đó ko phải là những thứ đáng giá.
XóaSáng nay vào nhà bạn thấy thông báo trang này không tồn tai
Trả lờiXóaNhưng bấm vào " trang chủ" thì vẫn vào đọc được. Lạ!
Giáo đi xa mấy ngày về mở lại nó cũng trục trặc đó anh Bu à! Mấy ông nhà mạng chán ghê anh ha!
XóaHình nền tìm đâu mà đẹp vậy Giáo? Được đó, nữ tính lắm. Nhìn là ghiền ngay à.
Trả lờiXóahehe... nhờ đi lang thang thấy ảnh đẹp là chôm cất để dành đó anh 6 à! Anh khen hình đẹp là Giáo phái rùi, cười đến mang tai nè! hehe...
XóaHình như anh Thu Nguyễn không phải ghiền vì cái hình nền này đâu nhỉ !
Trả lờiXóaNhưng đây là cái nền đẹp nhất trước giờ đó G , rất sống động , rất xinh ...
V rất thích !
Cái anh Thu này là... ghiền đủ thứ mà Vi, hehe... Nếu được thêm Vi khen nữa Giáo sẽ để hình nền hết mùa hạ chói chang này luôn. Vi vẫn khỏe hả Vi? Có gì mới lạ ko?
XóaNghe nói Giáo có kính vạn hoa, tặng NT cái đi.
Trả lờiXóaNgười ta còn có một cái mà đòi tặng. Rứa là chịu... mất hết cuộc đời hả NT? Còn lấy cái chi để nhìn đời qua kính ảo nữa. Hạnh phúc ảo mà NT cũng xin, hehe...
XóaNói ra thật hổ thẹn, Nhỏ chưa thấy cái kính vạn hoa bao giờ. Liệu có thể mua nó ở đâu hả Giáo?
Trả lờiXóa