Tác giả: HOÀNG LỘC
Quan Vân Trường mặt đỏ cũng thành danh
ta đỏ mặt hơn ông, đời lại hỏng
ông cốt cách quỳnh tương, ta hồ đồ rượu dỏm
cuộc trăm năm đã đến thế - hoang tàn
Kinh Châu, Kinh Châu mờ hơi sương
lòng ông, lòng ta - ai biết được ?
hào khí ngời thanh long, cũng sụt sùi ngọn bút
chuyện nghìn xưa thầm hòi chuyện nghìn sau
ông còn đất để về, ta biết về đâu ?
mịt mịt trời sương - mờ mờ thân thế
châu với quận đã lạc loài tri kỷ
mảnh trăng suông vừa nhạt thếch rượu mời
chốn trần gian tốc gió bốn trời
trên đất lạ còn rung bờm xích thố
ông tử vi thần thơm lừng thiên cổ
ta thơ cuồng vất vưởng mỗi tờ mây
để có lần ta chếnh choáng qua đây
chén rượu dỏm chừng không gượng nổi
ông linh hiển, mặt mày ông đỏ chói
đỏ mặt mình, ta gục dưới chân ông...
Trời , bài thơ hay quá hả G ? Hoàng Lộc là ai ta ?
Trả lờiXóaHoàng Lộc là nhà thơ gốc Hội An, Quảng Nam. Ông đã thành danh từ trước 1975. Hiện ông đang sống ở Mỹ.
XóaThêm chút thông tin: Đây là nhà thơ HL "trẻ". Còn một nhà thơ cách mạng HL "già" (1920-1949), quê Hải Dương, nổi tiếng với bài thơ Viếng bạn.
XóaĐúng rùi đó bác Nô ui. Cảm ơn bác đã bổ sung thông tin! <3
Xóaem nghe giang hồ đồn rằng Võ Tòng nhờ có rượu mới đả hổ được, rùi Tiêu Phong uống nghìn chén giữa hội anh hùng chẳng say ... mà toàn là ...rượu nguyên thủy mới thăng hoa như vậy. Chứ giờ, rượu toàn là men TQ không hà, thăng hoa không nổi thì đành...thăng thiên dzậy.
Trả lờiXóaĐùa chút cho vui vì thấy chị Giáo nay đởi khẩu vị . hì hì
Không bít tác giả có làm thơ trong lúc sỉn thật không, chứ cả hồn thơ cũng nghe hơi rượu nữa.Em cũng giống chị Violet-KC. cũng không biết hoàng Lộc là ai. Nhờ chị chia sẻ mới mở rộng tầm nhìn chút nè. hì hì
Hay thiệt chị hén.
Thường là mấy nhà thơ, muốn có thơ hay thì phải thật say, còn say vì rượu hay vì tình thì chưa biết.
XóaAnh Sóng cũng hay say lắm, nhưng chả nhả được con chử nào ra hồn, mà toàn là thăng thiên như em Tám nói không hà, tức ơi là tức.
Có lẽ phải có mặt của bộ tứ Tám, Sáu, Giáo, Sóng... thì may ra... mới thăng hoa !!!!
Thùy ui, Giáo cũng đang muốn... uống rịu say như ông HL để làm thơ hay mà hỏng được đây nè!
XóaThùy cũng làm thơ hay mà đâu có uống giọt nào đâu! hehe...
Đọc phần G trả lời cho Vi ở trên để biết về HL nhe!
Dzậy thì chờ ngày Giáo vào Sè Gòn, anh em mình họp mặt 1 chuyến nhe anh Sóng! Coi chừng lúc say anh... thăng thiên tụi em níu lại ko kịp!!! hehe...
XóaEm làm mấy câu chỉ dám bỏ vô blog khoe chị với mấy anh thui, chứ đâu dám mang ra ngoài, sợ bị rượt chạy chít . hé hé
XóaUi, chị mà vào Sài gòn thì ...1,2,3 kiểu gì cũng túm chị hết á nghen.
Anh Sáu ơi, Giáo hẹn dzô SG kìa, chuẩn bị... thăng nha
XóaThùy ui, giáo khen thiệt đó mà! Giáo hay đọc thơ Thùy cho bạn giáo ngoài này nghe đó, sướng chưa bậu? hehe...
XóaAnh Sóng hù kiểu đó anh 6... thăng mất tiu còn đâu cho Tám mí Giáo... hành hạ hở? :p
XóaRượu chếnh choáng ta soi ngày thiên cổ
Trả lờiXóaBuổi hồng hoang bóng lẽo đẽo đi về
Đời đốt bỏng nằm lịm mát bên khe
Cơn gió buốt giật mình đông đã lạnh....
Q họa thơ hay lắm! Bạn vui chứ?
XóaQuan Vân Trường thành danh rồi mới đỏ mặt
Trả lờiXóaCũng có người đỏ mặt rồi mà chưa thành ra gì cả
Cuộc đời mà
Tốt nhất là thôi đỏ mặt!?
Xóabài thơ hay
Trả lờiXóaVâng, rất hay!
Xóaông còn đất để về, ta biết về đâu ?
Trả lờiXóamịt mịt trời sương - mờ mờ thân thế
châu với quận đã lạc loài tri kỷ
mảnh trăng suông vừa nhạt thếch rượu mời
kha_kha_kha ! ! ! tiếng cười khan _ khô khốc
rượu cuồng, vỡ tung lồng ngực
không một giọt nước nào trên khóe mắt
cánh chim hoang... ừ ! tít tít ngàn khơi !
Bravo anh MTH nhe! 4 câu họa nghe cũng khí thế lắm!
Xóađọc bốn câu trên huỳnh tôi nghẹn, nghe nhoi nhói mà cất tiếng cười khan !
Xóagiáo cũng thấy nghẹn...
XóaTác giả Hoàng Lộc có những câu thơ quá tuyệt chị Giáo ơi:
Trả lờiXóa" để có lần ta chếnh choáng qua đây
chén rượu dỏm chừng không gượng nổi
ông linh hiển, mặt mày ông đỏ chói
đỏ mặt mình, ta gục dưới chân ông...". Cảm ơn chị đã chia sẻ cùng bạn đọc!
Vâng, giáo cũng rất thịch đoạn thơ cuối như Nhật. Nghe buồn thấm thía gì đâu!
XóaCòn mình lúc này uống không thể say được nên muốn tìm con chữ để làm thơ mà chẳng đặng....
Trả lờiXóaCứ làm đại rồi tự mình đọc mà chị! Tiếng lòng mỗi con người tự thân nó đã là thơ. Có thể người có tài thì họ sẽ thành danh, còn tụi mình chỉ đăng trên trang blog riêng của mình thui thì đâu có sao. Giáo thuộc loại... điếc ko sợ súng! hehe...
XóaDạ em chào Giáo làng ạ
Trả lờiXóathấy bài thơ hay
em đọc hơi thuộc để về bắt chước, say say Giáo làng ja
em chúc GL thật vui và hp ạ
Xin chào người bạn mới! Vâng, thơ của Hoàng Lộc nhiều bài rất hay bạn à!
XóaSang mời rượu Giáo nè. Uống chứ ? :)
Trả lờiXóaTrùi ui, bi chừ mới thấy rượu của YV mời nè! Dzậy tụi mình... uống đi nhe! Say rùi thế nào làm thơ cũng hay như ông HL cho coi! hehe...
XóaTại cái bài thơ nớ viết về ông QVT nên Lc hổng cóa bềnh. Lc chỉ thích phụ nữ thui. Cười he he...Đọc lần thứ 3 rùi đó định k gõ nhưng sợ G chạy qua đòi. Dìa nha!
Trả lờiXóahehe... làm như người ta đòi nợ dzậy! đàn ông phụ nữ gì hay là mình cứ... bềnh đi chớ LC! Ko là mấy ổng kiện đó nhe!
Xóa1- Bu tui đọc hết 30 lời nhận xét và thấy tuyệt đại đa số đều khen bài thơ hay. Đúng là Hoàng Lộc nhân cái mặt đỏ của Quan Vân Trường mà nói rốt ráo thân phận mình , cũng là thân phận những anh cùng đinh, không quan quyền, không chức tước, không cả quê hương để về
Trả lờiXóaÔng còn đất để về, ta biết về đâu ?
Mịt mịt trời sương - mờ mờ thân thế
Lấy chén rượu làm vui đời cũng không có rượu thật, đành say với rượu dỏm
Để có lần ta chếnh choáng qua đây
Chén rượu dỏm chừng không gượng nổi
Hai câu câu cuối bài làm nhói lòng người đọc
Ông linh hiển, mặt mày ông đỏ chói
Đỏ mặt mình, ta gục dưới chân ông...
2- Hoàng Lộc hiểu rất rõ thân thế sự ngiệp của Quan Vân Trường. Khi Lưu Bị mang quân vào Tây xuyên, giao Quan Vân Trường trấn giữ đất Kinh Châu, đây là nơi huyết chiến giữa ba con hùm xám Tào, Tôn, Lưu. Sự trung thành của Quan Vân Trường đối với Lưu Bị qua việc trấn giữ Kinh Châu làm nhà thơ Hoàng Lộc ngẫm lại mình, hình như cái thể chế thời tác gải sống không đáng để trung thành như vậy
Kinh Châu, Kinh Châu mờ hơi sương
Lòng ông, lòng ta - ai biết được ?
Hiểu Quan Vân Trường đến như thế mà tác giả vẫn dùng chữ “cũng” trong câu đầu bài
Quan Vân Trường mặt đỏ cũng thành danh
Anh hùng cái thế như ngài say đỏ mặt cũng thành danh sao??. Thực ra tự cổ chí kim bên Tàu cũng như bên ta tạc tượng Quân Vân Trường bao giờ cũng có khuôn mặt đỏ, không phải vì ông ấy say rượu, mà mặt đỏ tượng trưng cho kẻ trượng phu, hào hiệp, nghĩa khí . Hoàng Lộc có lẽ không nhầm chỗ này mà tác giả dùng khuôn mặt đỏ của QVT làm cái cớ để nói lòng mình, nói cái nhân tình thế thái???
tác gải, xin đọc là tác giả
Trả lờiXóaLời còm của bác Bu rất là chí lý nhe! Lại giúp người đọc hiểu thêm về cổ sử của TQ nữa. Xin đa tạ!
Xóa