tâm hồn con người là trăm nẻo đường là ngàn hướng rẽ
tình yêu lý tưởng như bóng mây mát rượi buổi ban trưa
tình yêu lý tưởng như bóng mây mát rượi buổi ban trưa
vậy nên con người cứ mộng cứ mơ
mơ hái được trăng sao mơ cầu vồng ngày nắng lửa
họ quên mất mình đang đứng trên mặt đất
cứ ngửa mặt nhìn trời và luôn ngã vấp
tự làm mình mang thương tích trầm kha
ơi hỡi con người dại dột
trong đó có cả ta!!!
cái này là ngẫu hứng mà hỏng có... qua cầu! hehe...
Trả lờiXóaTrời ! Chị em tự tem lun mất rùi ! hì hì
XóaHỡi con người dại dột , trong đó có cả ta!!!
Xóachí lý vô cùng, thành thật đáng đương.
Có một đứa cũng dại dột bá đạo đang ngồi xem chị ngẫu hứng...mà hổng qua cầu nè ! hì hì
buồn quá chị ơi !!!!!!!!!
Đọc "Ngẫu hứng" mà hỏng có...qua cầu của bạn, cười tủm tỉm, bỗng chợt nhớ ngẫu hứng..."Hạnh phúc" thật độc đáo của Thi sĩ Bùi Giáng...quá!
XóaHẠNH PHÚC
Mùa lụt năm nay anh chèo ghe bắt cá hai con cả thảy bỏ vô nồi nướng đủ hai con một lần ăn hết trong miệng hàm răng em tròn như tiêu ớt no nê thiên thần trời cao té xuống cười như nắc nẻ hai vai lãng đãng mơ hồ như sương pha vào tuyết pha vào suốt trong mùa lụt năm nay giờ này mưa âm u như nguồn mưa như nước lũ xung quanh con người riêng một chỉ duy là một duy nhất mà thôi là em đó hai tay thật trắng đưa lên vòng tròn như càn khôn quay múa người ta bảo rằng thơ dại như lá cây nhành mai nhành mốt nhành hôm nay hôm qua gì cũng được bởi vì em có hai hàm răng ăn một con cá cả thảy hai con còn một bỏ xương xuống chân bàn chân ghế con chó con mèo tranh nhau cắn dữ em vội co bàn chân cười ngất gót tròn đỏ như son đỏ như tuyết đỏ như lá cây mùa xuân nở sen hồ đầm như lệ như bài luận học trò viết không chấm câu thầy giáo bảo rằng phải tập chấm câu và đừng viết lòng thòng như chó bươi gà bới con chồn có đuôi không gọn năm sau không được lên lớp chúng bạn cười phải chui vào trong hang mà sống như con chồn con chim bay trên trời không giống con gấu trong hang con gà rừng vỗ cánh gáy te te miệng em cười cong tròn đẹp hơn nhiều lắm nên trời đương mưa liền lụt thật to lớn ngập hết cả làng thiên hạ ra sông chèo ghe bắt cá bây giờ mỗi người có mỗi con cá suốt đời thiên hạ làm ngư ông mùa lụt mưa rừng mưa rú mưa bụi chuối con gà ướt cánh không gáy te te chạy vào kề nồi cơm lửa ấm em bỏ guốc giép chạy bay ra ngoài lên rừng kiếm củi đốt than hay kiếm cái chi mô rứa ai biết răng mà nói kiếm hay tìm cái nguồn mưa rớt giọt lụt trời thiên hạ ngó lên không thấy mây vì mưa âm u người ta bảo rằng gió bão đầu mùa là ghê gớm lắm em vào ngay kẻo lạnh tới xương đau ốm suốt mùa lấy chi mà cười cho tròn hai môi được nữa mai trời hết lụt mới ăn bắp rang lấy chi mô là thú bữa sau thượng đế kêu anh lại gần hỏi tại mần răng mà con viết thơ hay như thiên thần rứa hỉ anh sẽ thưa rằng anh ăn bắp rang với em ngày đó mưa lụt sau khi ăn hai con cá chèo ghe ướt suốt nửa ngày mà vui quá cười to nên không lạnh bây giờ viết văn hay ấy là tại thiên thần tiên nữ tiên non tiên già tiên trẻ tiên gì cũng viết thua anh nên em bằng lòng chạy vô không đứng ngoài mưa ướt như chuột lột áo quần mưa lụt không phơi ra ngoài nắng em không có quần khô mà thay thì lấy chi mà mặc chẳng lẽ lại lại lại chẳng lẽ lại lại lại là anh nói lắp bắp cà lăm em cười chi to dữ rứa rứa thiên hạ nghe thì chết chùm cả hai đứa một lượt.
(Bùi Giáng)
http://www.tienve.org/home/literature/viewLiterature.do?action=viewArtwork&artworkId=5734
alo Thùy: bá đạo hỏng sợ, chỉ ngán... tà đạo thui! hehe...
Xóasao bùn dzị cưng? có vẻ Thùy cá tính 1 cây mừ, ai mà dám làm cô Tám Thùy bùn thế hử, nói giáo... xử cho! hehe...
alo bạn Sơn: nhờ bạn mà giáo được đọc "Hạnh phúc" của Bùi lão tiên sinh. giáo phát cười hehe 1 mình, khéo ai nghe tưởng giáo... khùng! hehe...
Xóamay mà tác giả bài thơ là đại thụ ngàn năm, ai khác mà làm thơ kiểu đó chắc bị... ném đá tơi bời! hic...
Ôi,G ui,ngẫu hứng mừ...nói hộ nhiều nhiều lắm ứ!Qua cầu thì thênh thang rồi!Cứ mãi lặn hụp thôi,còn đuối dài dài...."...chữ tình là cái chi chi..."khó thoát nhỉ?!
Trả lờiXóahỏng chịu qua cầu thì phải lặn hụp cả đời là phải! hic...
Xóachữ tình là cái chi chi
chui vào khó thoát lại đi hỏng có đành! huhu...
Vâng! trong đó cũng có ta.
Trả lờiXóaGiáo nầy giỏi thiệt à nha, nói ra một câu mà đúng tâm lý cho cả vạn người. Bái phục!
chỉ cần đúng tâm lý mình Ni là giáo... phái rùi! hehe...
XóaKhi nào ngửa mặt nhìn trời mà không vấp ngã Giáo ha...
Trả lờiXóamún khỏi vấp thì chỉ nhìn trời... 1 mắt thui HT ui, còn mắt kia liếc xuống đất giùm! hic...
XóaUH, Giao Lang nói đúng lắm. Đúng là tự ta làm ta mang thương tích đầy mình luôn. Biết nhưng sao cứ dẫm vào. Rõ chán há
Trả lờiXóathương tích đầy mình vẫn lao vào
Xóasao ta lại hưởng thú thương đau
chân mây có biết trời đầy gió
cuối bãi đầu ghềnh một kiếp hoa!
Ngẫu hứng như ri thì anh Sóng cứ thích mãi đó nha!
Trả lờiXóa"Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần"
dại một lần đủ... chít cả một đời, dại vài lần chắc tiêu luôn quá anh Sóng ui! hic...
XóaHay. Và nhất là:
Trả lờiXóatự làm mình mang thương tích trầm kha
ơi hỡi con người dại dột
trong đó có cả ta!!!
Bùi tiên sinh tự cho rằng mình điên để rồi... Người điên không biết khóc trước điều đáng khóc !
Những cái khóc vụn dại, những cái khóc tang thương, thê lương hoặc mừng vui quá đổi thì còn một cái khóc nặng oằn không ra nước non đó Giáo. Ẩn trong Bùi tiên sinh có phải chăng là cái khóc đó, và bởi vì điên nên không còn biết khóc những điều đáng khóc được nữa!
Xóagiáo xin lỗi anh MTH vì láu táu đã trả lời ko đúng chỗ!
XóaBùi lão tiên sinh thì giáo hỏng dám có ý kiến. Nhưng anh MTH đã cho giáo thấy được ẩn ức của một con người sống trong thế giới nửa điên nửa tỉnh, ko còn khóc được trước những đoạn trường của bản thân và cuộc đời! Để thấy rằng mình còn hạnh phúc khi còn có thể khóc cười trước chuyện nhân gian!
cảm ơn anh vì đã chỉ giáo!
Vậy mà không có ai từ chối tình yêu hết đó em.
Trả lờiXóaai mà từ chối tình iu là... dại hết biết lun chị Tám ui! hehe...
XóaHuhu...
Trả lờiXóaHổng có cái dại nào giống cái dại nào mới chít chứ Giáo?
chị NT nói quá chí lý! hehe...
Xóacứ ngửa mặt nhìn trời và luôn ngã vấp
Trả lờiXóatự làm mình mang thương tích trầm kha
ơi hỡi con người dại dột
trong đó có cả ta!!!
Kaka... bước đi thì nhìn xuống đất cớ sao nghễnh mặt lên trời để chân vấp ngã rối bời ruột gan. Anh ngẫu hứng nghe em than hay em ngẫu hứng cho thu vàng lá bay. Mơ đi, sáng tối chiều say, gác chân lên ghế xem ngày vụt qua. Ngày xa em nắm tóc ngà kéo về phía cũ a ha thật gần. Em biết là em phân vân, nỡ sao kẽ thẳng mất phần của anh. Bây giờ còn mảnh trời xanh, thì thôi em nhé chờ anh kéo về.
Ngẫu hứng dắt ngựa qua cầu...gió bay... hehehe... Vui nghen Giao. Chẳng ai chịu chọc cho em vui, nên anh cố ghẹo cho em sùi sụt thêm...
thơ của anh 6 còn ngẫu hứng gấp bội thơ giáo nữa, mà lại hay thiệt là hay mới chít chứ! hehe...
Xóasụt sùi là chuyện gió mưa
còn em ngẫu hứng nên chưa... sụt sùi! keke...
Chân lí hay là trải nghiệm nhỉ? Dù gì thì nó cũng đúng với nhiều người. Nhất là mấy kẻ mộng mơ. Trong đó có ta.
Trả lờiXóatrong đó có cả... LC! chỉ cần như dzậy là phái rùi! hehe...
XóaHạnh phúc ở chỗ biết dại mà không hơn được!!
Trả lờiXóabiết dại mà vẫn đâm đầu vào, đó là... siêu dại, phải ko bác Bu?
Xóagiáo cảm ơn mấy câu còm của bác, nhờ dzậy giáo mới có "ngẫu hứng" này đây!
Mát mũi kèm nhèm viết sót, nó phải thế này:
XóaHạnh phúc ở chỗ biết dại mà không khôn hơn được!!